月別アーカイブ: 2017年8月

Em sẽ bình yên sau những bão giông của cuộc đời. Vậy nên em cứ chờ đi, thanh xuân ngắn lắm, người đó có thể đến muộn hoặc có thể đến giữa lưng chừng thanh xuân – khi em còn tràn đầy nhiệt huyết của tuổi trẻ với trái tim khao khát thương yêu. Chỉ cần em chờ, duyên em sẽ tới.

Em ơi, nếu chẳng muốn tin thuong hãy chờ người con trai hợp với em xuất hiện. Người mà có thể bao dung quá khứ em, xoa dịu bão giông dẫn em đi tiếp cuộc đời. Người mà trưởng thành không trẻ con giận dỗi, chịu được tính em, chấp nhận em và tôn trọng em. Người mà dù nghèo khó cũng chẳng để em phải đói phải hèn. Người mà bận đến mấy cũng nhận điện thoại em để nghe em than vãn. Yêu được một người tốt, em sẽ chẳng phải trưởng thành. Em sẽ bình yên sau những bão giông của cuộc đời. Vậy nên em cứ chờ đi, thanh xuân ngắn lắm, người đó có thể đến muộn hoặc có thể đến giữa lưng chừng thanh xuân – khi em còn tràn đầy nhiệt huyết của tuoi tre với trái tim khao khát thương yêu. Chỉ cần em chờ, duyên em sẽ tới.Hãy chờ người thực sự hợp với mình, chứ đừng yêu bừa...

Em là một cô gái đã từng đổ vỡ thật nhiều trong quá khứ. Sau một cuộc tình là thêm một vết sẹo trong tim. Em cố chấp giữ lấy quá khứ đó vì với em, nó quả là quan trọng. Em nghĩ hoài tới những điều đẹp đẽ đã qua, em chán ngán hiện tại. Em yêu hết người này đến người khác để quên đi sầu muộn. Nhưng sao em vẫn co don trong chính mối quan hệ của mình..

Hãy chờ người thực sự hợp với mình, chứ đừng yêu bừa...

Em sầu em khổ như vậy, sao không kiên nhẫn chút hả em? Bao nhiêu người đi qua, mấy người in dấu trong tim. Em đã chịu bao đắng cay? Em đã nhường nhịn bao nhiêu lần? Được có ai là đáng để em khổ? Hay chỉ là lời hứa ngọt ngào mãi mãi rồi cũng bước chân đi?

Em yêu khi em còn có một niềm tin mãnh liệt ngây thơ. Em yêu khi em hừng hực nhiệt huyết. Em yêu nồng nhiệt, em yêu trọn tim mình. Em quan tâm người ta từng chút, tinh yeu với em cứ phải nồng cháy hết mực mới đủ. Nhưng em ơi. Mỗi lần người ta đi là em đang dần mất đi tuoi tre. Vậy nên khi em hoàn toàn mệt mỏi sau những đổ vỡ, em sẽ chỉ cần một tinh yeu bình dị đơn sơ. Một tinh yeu mà có thể là chỗ dựa cho em mỗi khi lòng em yếu mềm. Một người đủ trưởng thành sau những tháng năm học hỏi. Một người nhẹ giọng hỏi em có mệt không sau mỗi buổi khuya. Một người xoa bụng em, rót cốc nước ấm cho em khi em khi đến ngày con gai. Một người mặc kệ vẻ bề ngoài của em khi bên họ, không so sánh em với người cũ hay bạn gái người ta… Liệu em có đủ kiên nhẫn không? Khi em đã quá mệt mỏi và cần tìm một bờ vai để dựa?

Hãy chờ người thực sự hợp với mình, chứ đừng yêu bừa...

Em ơi, thật muốn nói với em rằng, sau bao vụn vỡ, vẫn có người thiết tha chờ em cũng như em chờ họ, vẫn có người sẽ nắm tay em đi trọn quãng đời này. Để bình yên lòng em vào mỗi sớm mai….

 

#Suutam..

2017.08.23

(10)

スポンサード リンク

Hai tiếng yêu xa nghe qua thì đơn giản, nhưng thử hỏi mấy ai trong chúng ta có thể chấp nhận một lần?

Có người nói với tôi rằng, yêu xa đôi lúc sẽ khiến người ta cảm thấy cô đơn hơn cả những người cô đơn nhất. Là mang danh có người yêu nhưng lại không thể ở bên, lễ hội không thể quây quần, giận hờn không thể chạm mặt nhau thẳng thắn, yêu thương cũng không thể tỏ bày trực tiếp với nhau.Bởi thế mà nhắc đến chuyện yêu xa, người ta cứ thở dài. Nhưng khổ nỗi đã yêu rồi, sao nói bỏ là bỏ được nhau? Nếu chỉ vì khoảng cách và thời gian mà buông tay nhau ra, chẳng phải là chuyện tình yêu đã đi qua quá vội vàng hay sao?

Chúng ta đều là những người trưởng thành qua những chặng đường yêu, vậy nên chúng ta biết tìm được một người khiến mình rung động giữa trời đất bao la và vô vàn người dưng ngược lối này là khó khăn thế nào. Cho nên chúng ta không muốn phung phí một cơ duyên gặp gỡ, cũng là vì không muốn sau này phải hối tiếc nói lời “giá như”.

Phải can đảm thế nào thì người ta mới dám yêu xa...

Chỉ có điều, chúng ta phải gom hết thảy bao nhiêu mạnh mẽ, bao nhiêu can trường, mới có thể đặt niềm tin vào một tình yêu xa? Người ấy rồi sẽ đi tới một phương trời khác, cách nhau hàng ngàn kilomet, cách nhau vài giờ bay, và cách nhau biết bao nhiêu ngày thương nhớ.

Người ấy rồi sẽ hòa nhập vào một môi trường mới, làm quen với những mối quan hệ mới, có những việc cần lưu tâm nhiều hơn. Rồi chúng ta, sẽ ở đâu trong trái tim người ta, một vị trí bất di bất dịch, hay là dần dần cũng nhạt phai?

Con người ta là chúa hay lo xa, hay hoảng sợ, nhất là khi đã trót yêu một người đậm sâu. Việc người ấy rời đi, mang theo cả tình cảm mà chúng ta trao, khiến chúng ta ngoài hoảng hốt lo sợ, còn cảm thấy bất lực với chính mình.

Phải can đảm thế nào thì người ta mới dám yêu xa...

Bất lực là bởi vì không thể chạy theo, cũng không thể cản đường. Chúng ta ngoài việc lựa chọn làm người ở lại, làm người đợi trông, thì không thể làm gì khác nữa.

Không phải tất cả những mối tình xa đều có kết cục đau lòng. Như câu chuyện của chị đồng nghiệp chỗ tôi, như cô em khóa dưới lớp đại học của bạn tôi, như rất nhiều câu chuyện khác mà bạn sẽ được nghe kể về.

Để chúng ta thấy còn đó những câu chuyện đẹp, những mối tình xa kiên định về một cái đích ở tương lai. Và chúng ta cũng biết rằng, khi hai người cùng đồng lòng, cùng gan dạ, cùng chấp nhận cô đơn một thời gian để vượt qua thử thách, thì không gì là không thể.

Khoảng cách địa lý dù xa cũng không thể bằng lòng người. Chỉ cần trong tim luôn có hình bóng nhau, thì có xa xôi cách mấy, vẫn có cách để tìm về chung một đường. Điều quan trọng nhất là, chúng ta phải có đủ nhiều mạnh mẽ, có thật nhiều thương yêu, có gấp đôi, gấp ba lần sự mạnh mẽ so với người bình thường, thì mới có thể chấp nhận đánh cược với một tình yêu xa.

 

Sưu tầm..

 

2017.08.03

(12)

スポンサード リンク